Trang

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2011

Điều anh không biết



Phi Tuyết Ba

Riêng điều ấy chẳng bao giờ anh biết
Có một lần em lỡ hẹn với anh
Chiều đương xanh bên cánh cửa xanh
Em đến gần ... cánh cửa xanh hé mở

Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ
Đôi chân em không dám bước qua
Chỉ một bước thôi là hết cách xa
Anh gần lắm ... phía bên kia đôi guốc

Chẳng biết vì sao chân em lui bước
Chiều đang xanh bên cánh cửa xanh
Có lẽ nào em lỡ hẹn cùng anh
Đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới ...

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

Chẳng thể nào anh lại giấu được em


Lâm Thị Mỹ Dạ

Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê, 1 chút thôi nhưng bỏng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em

Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em

Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em biết đã mất anh

Nói đi anh hôm nay trời rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng, con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau

Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự quay đi, tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau

Em thà 1 lần thực sự đớn đau
Một lần khóc nhưng 1 lần hạnh phúc
Bởi em biết anh đã 1 lần thành thật
Đã 1 lần anh đã vì em

Em đã buông tay, hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu

Trước người con gái ấy xin anh chớ cúi đầu
Chuyện ngày xưa qua rồi nồng mặn
Anh bối rối làm gì cho em phải hờn ghen
Tự nghĩ mình ko phải kẻ nhỏ mọn

Mà đớn đau mỗi khi anh trầm mặc
Trước người xưa nghĩ gì anh yên lặng
Kỷ niệm thoáng qua trong đôi mắt ngại ngùng
Ước chi có được khối óc chung

Em đọc được điều anh đang toan tính
Trên bàn cân giữa em và cô ấy
Bỗng ngại ngùng biết phải tiến hay lui
Đắn đo gì 1 tiếng cười vui

Một ánh mắt thẳng nhìn người yêu cũ
Ngọt ngào xưa anh ơi đừng ấp ủ
Biết được đâu anh tiếc để em buồn
Chẳng ngỏ lời bằng tiếng yêu suông

Ngay khi vẫn chưa quên người ấy
Em ko đợi con tim anh nguyên vẹn
Mà hãy "lành" khi anh đến bên em!

Họp báo Dự án "Nà É vượt nghèo" - ngày 12 tháng 06 năm 2010

 Từ trái qua phải: Chị Tuyền - meyeuconnhatday - Trưởng Dự án "Nà É vượt nghèo"; PGS - TS Nguyễn Văn Thanh - Trưởng bộ môn ngoại sản Khoa Thú y ĐH Nông nghiêp I Hà Nội - Trưởng ban kỹ thuật Dự án; Phanhuyennhi và em Hạnh - MC của chương trình họp báo









Tiến sĩ Hương - Giám đốc công ty thuốc thú y TW 5 - đơn vị tài trợ tủ thuốc thú y cho Dự án.




Diễn viên Nguyễn Hải - Phó Trưởng đoàn kịch nói Công an nhân dân - nổi tiếng với loạt phim Cảnh sát hình sự - đã đến dự buổi họp báo.






 Những thành viên tích cực của Quỹ từ thiện Làm cha mẹ


Chụp cùng Ban điều hành Quỹ từ thiện Làm cha mẹ
 Khúc Hải Vân - Trưởng ban truyền thông QTT Làm cha mẹ và em Hạnh - MC của chương trình
Mẹ Rùa và em Đồng - hai thành viên rất tích cực của QTT Làm cha mẹ 
 Chụp cùng Dương Lan Chi - cựu thành viên của BĐH QTT Làm cha mẹ
Chị Cupeo - Trưởng Ban tài chính QTT Làm cha mẹ 
 Phương Mai - Em gái vừa xinh vừa nhiệt tình của QTT Làm cha mẹ


Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến


Hoàng Nhuận Cầm

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến
Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi
Còn sót lại trên bàn bông cúc tím
Bốn cành tàn, ba cánh sắp sửa rơi

Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới
Như cánh chim trong mắt của chân trời
Ta đã chán lời vu vơ, giả dối
Hót lên! dù đau xót một lần thôi.

Chần chừ mãi cuối cùng em cũng nói
Rằng bồ câu không chết trẻ bao giờ
Anh sợ hãi bây giờ anh mới nhớ
Em hay là cơn bão tự ngàn xa.

Quả tim anh như căn nhà bé nhỏ
Gió em vào - nếu chán - gió lại ra
Hò hẹn mãi cuối cùng em đứng đó
Dẫu mùa thu, hoa cúc cướp anh rồi...

Chiếc lá đầu tiên


Hoàng Nhuận Cầm

Em thấy không tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở cuả thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say.

Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu.

Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Bài hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rũ
Sân trường đêm rụng xuống trái bàn đêm

Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi?

" Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy "
"- Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy "
( Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao )

Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm

Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi !

Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chia tay vẩy mãi
Anh nhớ quá ! Mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường-
                Chiếc lá buổi đầu tiên.


Nụ cười trên đất Than Uyên - Lai Châu






























Tập huấn kỹ thuật chăn nuôi - Nà É tháng 5 năm 2010