Lâm Thị Mỹ Dạ
Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê, 1 chút thôi nhưng bỏng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em
Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em
Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em biết đã mất anh
Nói đi anh hôm nay trời rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng, con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau
Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự quay đi, tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau
Em thà 1 lần thực sự đớn đau
Một lần khóc nhưng 1 lần hạnh phúc
Bởi em biết anh đã 1 lần thành thật
Đã 1 lần anh đã vì em
Em đã buông tay, hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu
Trước người con gái ấy xin anh chớ cúi đầu
Chuyện ngày xưa qua rồi nồng mặn
Anh bối rối làm gì cho em phải hờn ghen
Tự nghĩ mình ko phải kẻ nhỏ mọn
Mà đớn đau mỗi khi anh trầm mặc
Trước người xưa nghĩ gì anh yên lặng
Kỷ niệm thoáng qua trong đôi mắt ngại ngùng
Ước chi có được khối óc chung
Em đọc được điều anh đang toan tính
Trên bàn cân giữa em và cô ấy
Bỗng ngại ngùng biết phải tiến hay lui
Đắn đo gì 1 tiếng cười vui
Một ánh mắt thẳng nhìn người yêu cũ
Ngọt ngào xưa anh ơi đừng ấp ủ
Biết được đâu anh tiếc để em buồn
Chẳng ngỏ lời bằng tiếng yêu suông
Ngay khi vẫn chưa quên người ấy
Em ko đợi con tim anh nguyên vẹn
Mà hãy "lành" khi anh đến bên em!