Có rất nhiều con đường để đi tới trường, tôi, cũng như rất nhiều người luôn muốn chọn cho những đứa con yêu thương của mình một con đường bằng phẳng, ít gập ghềnh, ko xa xôi. Nhưng đâu phải ai cũng có thể làm được điều mình muốn đó. Tôi đã thực sự nhói lòng đến xót xa khi đi trên những con đường trơn tuột những ngày mưa gió, bụi mù những ngày nắng đổ, và hoang vắng, hoang vắng đến khó tả khi xã hội của chúng ta đã tồn tại đến thế kỷ 21 này.
Trăm năm trước thì ta chưa có Trăm năm sau biết gặp lại ko Cuộc đời sắc sắc không không Thôi thì hãy sống hết mình với nhau.
Thứ Ba, 6 tháng 3, 2012
Những nẻo đường tới trường.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét